Mong ước về đây đã bao năm
Côn đảo xa xôi chị yên nằm
Chị có nghe không đời nức nở
Thương chị nhiều hơn tiếng sóng xa
xăm
Sáng mới đúng bên nấm mồ thiêng
Nửa đêm vẫn nhớ lại ra thêm
Chị ơi có biết bên mồ chị
Có cả trăm người hát nhắc tên
Ngày mai đã phải về, xa Chị
Khắc tim mình nơi nghĩa địa Hàng
dương
Ơn người con gái miền Đất đỏ
Đã quên mình vì Tổ quốc yêu thương.
Công Văn Phùng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét