Côn
đảo đây, ở nơi này
Bao
nhiêu xương thịt chất dầy đất thiêng
Bàn
chân đeo nặng xích xiềng
Miệng
hô độc lập vang miền biển xa
Đêm
ngày nó khảo ,nó tra
Lấy
dao cắt thịt ,đốt là sắt nung
Nhốt
chuồng cọp, nhốt nước phân
Cơm ăn
gạo mốc muôn phần đắng cay
Đòi
dân chủ ! Diệt thẳng tay
Trẩn
gian địa ngục nơi này chứ đâu?
Không
khuất phục ,vẫn trước sau
Đã vì
đất nước rơi đầu xá chi
Bao
người con đã ra đi
Trắng
vôi nghĩa địa, xanh rì bóng cây
Thăm
anh ,thăm chị hôm nay
Tự do
, Độc lập thêm dày công ơn.
Công Văn
Phùng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét